Nhị Lang Thần muốn đền cho Mộ Khanh một con chim, người không biết còntưởng Mộ Khanh keo kiệt, chỉ có một con chim mà cũng gây náo loạn vớiNhị Lang Thần, như vậy chẳng phải sẽ trở thành chuyện cười ở Thiên giớisao, tuy rằng Mộ Khanh đúng là rất…
Thực ra chuyện Hao ThiênKhuyển cắn bị thương cẩm tước, A Sơ cảm thấy mình cũng có trách nhiệm,vì thế thay Mộ Khanh cự tuyệt “cẩm tước cũng đã được Thương Thuật chữatrị, không có gì trở ngại, ngươi mang con khác tới đền bù lại không haylắm”
Nhị Lang Thần khó xử : “Kia… Ta đây nên…”
A Sơ mỉm cười nói: “ta sẽ giúp ngươi chuyển đạt thành ý, việc này ngươi không cần bận tâm”
Nhị Lang Thần cũng tươi cười đáp “được, cảm ơn ngươi, ta đi trước”
A Sơ gật đầu, nhìn theo bóng dáng của hắn và Tây Hải tam công chúa rời đi
Nhị Lang Thần và Tam công chúa đi rồi, A Sơ cũng đến Ngọc Cẩm điện chơi tới nửa ngày, vừa trở về Đông Lăng điện, Mộ Khanh đã tìm nàng hỏi tìnhhình. A Sơ bèn kể lại toàn bộ sự việc cho hắn nghe, khi nghe tới chuyệnNhị Lang Thần thổ lộ, Mộ Khanh nghiêm mặt nói “tiểu tử kia đúng là đầugỗ, ngươi thì có gì tốt mà lại si tình như vậy, còn làm cho ngươi thương tiếc hắn. Nếu hắn thông minh thì mỗi lần đánh giặc đã không cãi nhauvới ta, tự mình quyết định chuyện mình làm là được rồi. Trước kia thìlàm cho Thượng đế xem, giờ thì để ngươi xem, tâm cơ thật nặng ah”
A Sơ biện hộ thay Nhị Lang Thần “hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190358/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.