“Ngươi không được vũ nhục hắn” Hao Thiên Khuyển trợn mắt nhìn A Sơ rồi nhào tới “nhữnglời hôm nay đều do ta muốn nói, không liên quan gì tới hắn”
A Sơliếc mắt thấy chiếc giường ở phía sau liền đưa hai tay ra sau chống đỡ,hướng bên cạnh lăn một vòng, né tránh sự tập kích của Hao Thiên Khuyển‘dù ngươi có nói thế nào, ta cũng không gả cho một nam nhân ta khôngthích. Ngươi cắn bị thương chim của Mộ Khanh vì muốn hắn đuổi ngươi vềNhị Lang Thần điện chứ gì? Ngươi thích Nhị Lang Thần sao?” dù nghĩ HaoThiên Khuyển đối với Nhị Lang Thần là chân thành đơn thuần nhưng nàngvẫn nhịn không được mà có suy nghĩ khác
“Ta… Ta…” Hao Thiên Khuyển bị nàng nói đến ngây người, A Sơ càng thêm hoài nghi hắn
Nàng trêu đùa hỏi hắn: “Ta thực thực muốn biết, ngươi… là đực hay là cái?”
Ngây người một trận, Hao Thiên khuyển nhìn nàng chằm chằm, hét lớn ‘chuyệnnày không quan trọng, ngươi không gả, ta cũng bắt ngươi đi, dù sao tacũng không thể ở lại Đông Lăng điện được nữa” dứt lời lại nhào lên
A Sơ hết sức căng thẳng, vừa rồi nhân lúc nói chuyện với hắn đã điều hòahơi thở. Bàn tay hóa ra một đạo ánh sáng màu vàng chặn lại móng vuốt sắc bén của Hao Thiên khuyển, phản thủ nhất kích, phóng ra một luồng khíđánh vào ngực hắn. Hao Thiên Khuyển đau đến kêu thành tiếng, ngã ậpxuống, một dòng máu rỉ ra từ khóe miệng…
Hắn khinh thường khiến A Sơ rất bất mãn, nhíu mi, giận dữ nói “ngươi cho rằng ta là thượng tiênchỉ là làm kiểng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tien-nguoi-that-hu/2190357/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.