Tối hôm đó ăn mì xong ta mơ mơ màng màng úp mặt xuống bànngủ, hình như còn cùng Ngôn Thù hàn huyên chuyện gì đó, tuy nhiên bâygiờ không nhớ nổi. Khi tỉnh lại đã thấy nằm trên giường bên cạnh có hainha hoàn phục vụ, Ngôn Thù bóng dáng mất tăm.
Vài ngày sau trong cung truyền ra, hoàng hậu nương nương triệu kiến ta.
Vì thế lại bận rộn cuống cuồng, vừa mặc lớp lớp quần áo dày vừa phảiđeo tầng tầng trang sức nặng lại vừa lắng nghe quản gia dặn dò các quytắc từ lời nói đến việc làm khi vào cung.
Sau Ngôn Thù hỏi ta: "Hôm nay tiến cung, cảm giác như thế nào?"
"Hoàng cung thật đẹp, hoàng hậu rất hiền lành nhưng mà hình như sức khỏe không tốt, đau đầu suốt."
"Đau đầu?"
"Ừ, bất kể ta nói gì xong nàng đều nhăn nhăn trán hơn nữa sắc mặt rất khó coi, ta nghĩ chắc chắn nàng bị bệnh. Tuy nhiên tính nàng thật sựtốt tốt lắm" ta khoe ra cái hộp đầy vật quý, "Xem, đây là lúc gần vềnàng ban cho ta ! Những châu báu này có thể đổi thật nhiều tiền nha,tiền này lại không phải do ngươi cho ta phải không? Ta dùng chúng đi mua tế phẩm, đều được phải không?"
Ngôn Thù cười mà như không, nghiêng người liếc nhìn quản gia vẫn im lặng đứng bên cạnh: "Này, nàng hỏi Khúc quản gia đi."
Quản gia Vương phủ ước chừng 40 tuổi nhưng vẫn còn phong vận củangười đẹp hết thời, họ chồng là Khúc, người này khá lợi hại. Chuyện là,khi ta vào cửa phủ, trong phủ lời đồn đãi chuyện nhảm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuong-ky/1919577/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.