Cuộc sống ở vương phủ nói thoải mái thật thoải mái, nói nhàm chán cũng thật nhàm chán. Hàng ngày đến giờ Tuất ta đều phải đi đến thư phòng cùng Ngôn Thù theo một lý do quái lạ là bồi tiếp hắn xử lý côngviệc bên ngoài, những thời gian khác cơ bản đều theo lịch trình ăn ănngủ ngủ như heo. Mà tới thư phòng, hắn cứ việc xử lý công vụ ta chán chả có việc gì trên thực tế cũng chỉ có nằm úp sấp một bên bàn ngủ ngủ. 
Vì thế ta hoàn toàn không hiểu tại sao Ngôn Thù cứ khăng khăng bắt ta đến ngồi cùng? Có lẽ hắn muốn trêu đùa ta cho bớt nhàm! Tựa như nuôidưỡng sủng vật, thói quen mỗi ngày phải tính đùa một chút, hoặc khi dễ,hoặc sủng ái... Bỏ qua, hiện tại ta đang ăn nhờ ở đậu nhà hắn hy sinhmột chút cá nhân tôn nghiêm không tính gì quá đáng. 
Tìm được lý do thích hợp, vì thế càng yên tâm thoải mái. Đến mộtngày, ta ngủ gục ở thư phòng thấy mỏi một tay, đổi sang tay khác tiếptục ngủ. Gặp đúng lúc Ngôn Thù ngẩng đầu, thấy, liền đem giấy trên bànvo viên, păng, bắn trúng trán ta. 
Ta giật mình, tỉnh giấc. 
"Mỗi ngày trừ bỏ ăn và ngủ nàng không muốn điều gì khác sao?" 
Ta suy nghĩ kĩ một chút về vấn đề này, sau đó thực thành khẩn trả lời hắn: "Không có." 
Ngôn Thù thở dài: "Nàng trước kia ở nhà như thế nào? Mỗi ngày đều làm gì?" 
"Khi đó a..." Ta nghĩ nghĩ, "Khi đó mỗi ngày đều tự hỏi làm như thếnào để ăn vụng mấy món 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuong-ky/1919575/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.