Sau khi giả vờ xa lạ cả đêm, Khương Niệm chỉ muốn nhìn thấy nàng "quan tâm" đến mình, giống như cái đêm nàng cùng cô đến bệnh viện. Nhưng cô không ngờ Diêu Nhiễm lại nói chủ động kêu cô ở lại tối nay.
Nhìn tình trạng hiện tại của Khương Niệm, Diêu Nhiễm cảm thấy để cô ấy một mình là không thích hợp. Nếu là người quen khác, nàng cũng sẽ cho ở nhờ một đêm...
Không có ý nghĩa gì khác.
"Chúng ta lên lầu trước nhé."
Diêu Nhiễm tháo dây an toàn, mở cửa bước xuống xe.
Khương Niệm cũng xuống xe.
Xe đậu ở lối vào thang máy của gara tầng hầm, chỉ cần đi vài bước là đến thang máy. Khu chung cư này có một thang máy chung cho các hộ gia đình, vì đã muộn nên thang máy trống rỗng và đi xuống nhanh chóng.
Vào thang máy, Diêu Nhiễm nhìn thấy Khương Niệm vẫn ôm bụng dưới, vẻ mặt rất khó chịu. "Nghiêm trọng thì đến bệnh viện đi. Đừng nhịn nữa."
Khương Niệm quả thực đau đớn hơn bình thường, cô lắc đầu với Diêu Nhiễm nói: "Trước đây đã từng xảy ra chuyện này."
Nghĩ Khương Niệm sợ đau hơn nhiều người khác, Diêu Nhiễm không nói nữa, đưa tay ấn nút tầng 17.
Thang máy bắt đầu đi lên và chẳng mấy chốc đã đến nơi.
Diêu Nhiễm từ lâu đã sống một mình trong ngôi nhà này, rất ít khi có người đến thăm. Nàng thường bận rộn công việc và ít có thời gian ở nhà.
Ngay khi cửa được mở, đèn trong phòng tự động bật sáng.
Khương Niệm theo Diêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuc/3596051/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.