Nàng thích nghe cô hát.
Khương Niệm lập tức vui lên. Cô mỉm cười nhìn Diêu Nhiễm, như dùng ánh mắt kiểm tra tính xác thực của câu nói này.
Diêu Nhiễm vẫn bình tĩnh và khuôn mặt không hề tỏ ra ngại ngùng.
Ánh mắt Khương Niệm khá kiềm chế, còn Diêu Nhiễm thì luôn bình tĩnh, cho nên lúc này hai người nhìn nhau giống như ánh mắt của bạn bè bình thường.
Khi có nhiều người, việc giữ "bí mật" giữa họ là một điều ngầm hiểu.
Tối nay cũng vậy.
Nguyễn Hãn không muốn đổ thêm dầu vào lửa. Mặc dù cô thường thúc giục Diêu Nhiễm tìm người yêu, nhưng điều đó chủ yếu phụ thuộc vào mong muốn của Diêu Nhiễm. Dù mối quan hệ với Khương Niệm có tốt đến đâu thì cô cũng không thể tùy tiện, vẫn phải có ý thức đứng đắn. Cô chỉ đơn giản là muốn nghe Khương Niệm hát nên mới nói như vậy. Hơn nữa, Diêu Nhiễm thực sự rất thích thú khi nghe Khương Niệm hát trên sân khấu lần trước.
Bị nhiều cặp mắt nhìn chằm chằm, Khương Niệm hào phóng trả lời vào micro: "Được."
Bài hát tiếp theo tình cờ là "Tôi không muốn để em một mình". Cô đã hát bài hát này tại một buổi biểu diễn nghệ thuật ở trường đại học và nó khá phổ biến ở vào thời điểm đó. Đó là bài cô nằm lòng nên chỉ theo giai điệu mở đầu đã nhanh chóng nhập tâm.
Tối nay tâm trạng cô không được tốt nên đương nhiên biểu diễn không được như thường lệ. May mắn thay, cô đã quen thuộc với bài hát này và
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thuc/3596050/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.