Nhạc Phàm đi vào thạch thất, một đạo nhiệt lực tức thì đập vào mặt hắn.
Nơi đây khô nóng dị thường, vô số mùi hương hỗn tạp, tràn ngập cả không gian, đứng trong gian thạch thất to như vậy cũng khiến cho hô hấp Nhạc Phàm lập tức cảm thấy trầm trọng.
Bốn phía chung quanh, im ắng dị thường.
Trên vách tường bằng phẳng, thỉnh thoảng phát ra nhiều điểm lam quang, giống như bầu trời đầy sao, chiếu rọi không gian.
Trung ương thạch thất, đặt hai đại đỉnh ngũ phương cao bằng người thường, phía trên long quy bao quanh, phía dưới không ngừng phun ra nuốt vào lam diễm, có thể nói vô cùng đồ sộ.
- Ngươi đã đến rồi.
Một giọng nói dịu dàng truyền đến, mang theo một chút lạnh lùng.
Lập tức, cửa đá trong thạch thất chậm rãi mở ra, một thiếu phụ mỹ mạo từ góc tối đi tới.
Váy dài màu xanh phiêu bồng, phong vận thành thục, đầu bạc như tuyết trắng, trên đầu cài một một cây trâm bằng ngọc bích, ngoài ra không có bất cứ một trang sức nào nữa, đơn giản mà không mất đi sự diễm lệ, bên trong thanh nhã, phiêu dật, xuất trần thoát tục… Người này gây cho Nhạc Phàm ấn tượng vô cùng lớn.
- Đa tạ Văn tiền bối cứu mạng…
Dò xét một lát, Nhạc Phàm lễ phép tiến lên đón, bất quá trong lòng cũng thầm kinh ngạc, Văn Tông Thanh tám mươi năm trước đã thành danh, là một trong thập đại tuyệt đỉnh cao thủ trong thiên hạ, hiện tại không ngờ khuôn mặt lại trẻ như vậy, thật sự khó có thể tin được… Nhưng mà nghĩ đến đối phương là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441738/chuong-611.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.