"Hắc hắc hắc!"
Giang Tiểu Phong ngắm nhìn vẻ mặt những người xung quanh, cười quái dị liên hồi nói:
- Tử diệp thất tinh quả ở chỗ sâu nhất của Độc Xà lâm, há có thể dễ đoạt được? Huống chi, hiện tại đã có không ít cao thủ từ khắp nơi chạy tới, khẳng định là không tránh khỏi một tràng giết chóc! May mắn là các đại thế lực hiện tại bận tối mày tối mặt, nếu không cho dù những người này cũng không có tư cách tham dự.
Giang hồ chém giết, huyết tinh bạo lực!
Bất quá, đối với những kẻ liều mạng vì lợi ích thì chuyện giết người cùng với bị giết chỉ là chuyện cơm bữa mà thôi. Cho nên có không ít người vì bữa ăn này mà mò tới đây.
"Độc Xà lâm?"
Nhạc Phàm cau mày, ánh mắt để lộ sự suy tư, ngay sau đó lập tức hỏi:
- Chung quanh đây có rừng trúc nào không?
- Nga! Không sai, không sai, đại ca làm sao mà biết được?
Đây chính là lần đầu tiên Nhạc Phàm nêu lên vấn đề, tinh thần Giang Tiểu Phong run lên, lập tức nói lấy lòng:
- Kỳ thực, Độc Xà lâm cũng chính là một rừng trúc, nơi nơi là đều là biển trúc mênh mông, chẳng qua là không biết từ lúc nào, nơi này bị một đám rắn độc chiếm cứ, không ngừng sinh sôi nẩy nở, trải ra khắp toàn bộ cánh rừng, hung hiểm vạn phần, ngoại nhân căn bản là không dám tiến nhập. Cho nên, người ta gọi rừng trúc này là Độc Xà lâm.
Dừng một chút, Giang Tiểu Phong lại nói tiếp:
- Đương nhiên, nếu Độc Xà lâm chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441623/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.