Khi những nhân sĩ giang hồ bước vào, không khí trong tửu lâu nhất thời có chút ngưng trọng. Tựa hồ như phút yên tĩnh vào đêm trước của cơn bão táp.
Những tiểu nhị thấy cảnh tượng như vậy, đều nhao nhao thối lui đến hậu đường, không dám thò đầu ra, sợ có một lưỡi đao lạc rơi phải đầu mình.
- Ơ kìa! Hôm nay thoáng cái đã có nhiều người đến như vậy a? Mọi người cũng thật rất chịu khó mà!
Một tiếng trêu đùa phá vỡ không khí lúc bấy giờ, mọi người nghe tiếng nhìn lại, thì thấy ở lầu trên có một thanh niên đang từ từ đi xuống.
Thanh niên này không chút sợ sệt tiêu sái đi dọc theo hành lang, đôi mắt đảo qua đảo lại nhìn trước nhìn sau, sau đó đưa tay chỉ vào một người nó:
- Ôn châu Phương gia và Hoa gia, Gia Hưng Thiết Đầu Hùng, Kim Hoa Khoái Đao Thủ... Chà chà chà, ngay cả Cửu Giang Thần Long Tiên cũng tới! Di? Còn có Phượng Dương Quỷ Ảnh Cước, các ngươi thật đúng là không quản ngàn dặm xa, không ngại cực khổ a! Khái khái khái!
Nhìn bộ dạng cười cợt của người vừa tới, hầu đa mọi người đều hung hăng nhìn đối phương, dưới chân giẫm giẫm mấy cái như thể vào muốn giẫm vào mặt đối phương, mà hơn nữa còn phải dùng chân vừa giẫm qua *** chó. Bởi vậy có thể thấy được, đối phương để lại ấn tượng cực kỳ ác liệt ở trong lòng mọi người, đã vượt xa cực hạn thừa thụ của thị giác.
Đương nhiên, đó đến cùng cũng chỉ là nghĩ trong đầu, cũng không có ai thực sự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441622/chuong-495.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.