Cửa miếu bốc cháy, lửa lan khắp nơi.
Sự cố phát sinh, dân chúng trong thành đều rối rít xăn tay áo, nhao nhao gia nhập đoàn người cứu hoả.
Đáng tiếc, mọi người càng viện trợ càng loạn, vì không bắt được trọng điểm cho nên cả nữa ngày cũng không thấy lửa yếu đi, mơ hồ còn có khuynh hướng lan tràn thêm. Đúng là làm cho lòng người ta nóng như lửa đốt.
- Đến rồi đến rồi! Người của Thiên Hùng Bang đến rồi...
- Người ở phía trước mau tránh ra một đường, để cho xe nước tiến vào!
- Thật tốt quá, mọi người cùng nhau hỗ trợ nào!
Thời điểm mấu chốt, đội ngũ của Thiên Hùng Bang cuối cùng cũng chạy tới. Trước sự tổ chức lãnh đạo của vài vị Hương chủ,hỏa hoạn bắt đầu được khống chế.
Đột nhiên đúng lúc này, trên không trung của Cửu Miếu có một bóng xám lao ra, hướng vào đám người đông đúc chạy như điên!
- Đây... Đây là cái gì?!
- Quá nhanh, không thấy rõ.
- Ta thì thấy đó có vẻ là một đại hòa thượng trọc đầu...
Lời còn chưa dứt, trong đám người đột nhiên truyền đến một tiếng hét thảm!
Nhìn lại, thì thấy một gã hòa thượng áo bào tro huy xuất bàn tay đầy máu, gặp người giết người, giống như là đang thu hoạch rơm rạ vậy.
- A...
- Cứu mệnh a!
- Phía trước đã xảy ra chuyện gì!
- Hòa thượng, một hòa thượng đang giết người!
Tiếng gào thét tuyệt vọng truyền ra thật nhanh, dân chúng trên đường trốn đông trốn tây, ôm đầu chạy trối chết, tràng diện hỗn loạn không chịu nổi! Mặt trái của nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441601/chuong-474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.