Ngồi ngay ngắn ở trên ghế, Tiểu Vũ và Nữu Nữu cuối thấp đầu, nội tâm thấp thỏm không yên.
Bọn họ vừa lo lắng mình trả không nổi tiền, vừa hy vọng có thể ăn được một bữa thật ngon, loại mâu thuẫn này đối với hai đứa trẻ là gian nan dị thường. Bất quá, khi thấy từng món từng món bày ra trên bàn, hai đứa trẻ lập tức đem sự mâu thuẫn này ném lên tuốt ngọn cây.
Chưa từng có sự lo âu quá độ, cũng chưa từng có hy vọng xa vời, chỉ có cuộc sống trước mắt.
Hôm nay có cơm hôm nay ăn no, ngày mai đói bụng ngày mai phiền. Bởi vì đơn thuần, cho nên khoái hoạt, đây chính là tâm tư chung của đại đa số đứa trẻ.
So với bọn chúng, ý nghĩ của gã râu rậm thì trực tiếp hơn, trong lòng ngực hắn là một xấp ngân phiếu thật dầy, mặc dù hắn không biết chúng đến từ đâu, nhưng chí ít hắn có thể khẳng định, chính mình sẽ không thiếu tiền.
Thấy ba người ăn như hổ đói, Như Anh cùng với Tiểu Kiều tỏ vẻ khinh bỉ, thầm nghĩ:
- Nhà quê đúng là nhà quê, ngay cả tướng ăn cũng khó coi như vậy, thật sự là mất mặt!
Thời gian dần trôi qua, nhị nữ dần cảm thấy mất hứng, cho nên đem lực chú ý chuyển sang phía khác.
Nhắc tới tửu lâu, có thể nói là nơi tin tức hội tụ, người vào nam ra bắc gặp nhau, liên hệ tin tức, nói ra đủ chuyện trên trời dưới đất.
Chuyện thiên hạ, chúng nhân quản, phía đông dài, phía tây ngắn.
Mạng loạn thế, như cỏ rơm, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441600/chuong-473.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.