Thấy Nhạc Phàm che chắn phía trước Thiết Huyết không nói một lời, mọi người đều cảm thấy kỳ diệu một cách khó hiểu.
Đây là lần đầu tiên Nhạc Phàm đặt chính mình vào hiểm cảnh như thế, mặc dù có chút bốc đồng, nhưng đúng như Thiết Huyết đã nói, một đời người sẽ làm ít nhất một hai việc rất ngu ngốc.
Sự thắng bại của Thiết Huyết và Mộ Dung Ngạo Hàn nên tính thế nào? Cuộc đánh cược giữa Ma môn và Ẩn tông phải tính sao đây?
Đám người Trần Hương và Lỗ Thứ cũng bị tình cảnh bất thình lình đó làm cho ngẩn ra. Nhất là Trần Hương, chờ sau khi nàng phản ứng lại, một loại lo lắng và bất an mãnh liệt dâng lên trong lòng, đó là lần đầu tiên nàng có cảm giác mãnh liệt như thế.
Bản thân có nên tới không? Đương nhiên là nên, bởi vì hắn đang ở nơi đó. Mình nên ủng hộ hắn ư? Đương nhiên là nên, bởi vì đây là quyết định của hắn.
Mâu thuẫn cùng xung đột, thấu hiểu cùng suy xét… Trần Hương nhìn về phía trước kiên định, bởi vì phía trước có hắn.
Bên phía Ma môn, Thiên Âm lão quái quay về phía Độc Cô Vô Phong hỏi: "Lão Ma, có phải tiểu tử đó điên rồi không, ta thấy hắn hiện tại so với người thường không có gì khác biệt, vẫn muốn đứng ở chỗ đó, cái này không phải là tự mình đi tìm cái chết sao?"
Độc Cô Vô Phong thờ ơ nói: "Một kẻ có thể giết năm tên Kiếm bộc của ta, có thể là người thường sao?"
"Ồ!" Thiên Âm lão quái ngẩn người, nhưng lại không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441523/chuong-396.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.