Tình thế chiến trận như lửa cháy trên lớp dầu loang trên mặt đất…
Nhạc Phàm một thân y phục ướt sũng máu, đứng thẳng trước cửa thành, lạnh lùng chăm chú nhìn về bình nguyên phía trước.
Đằng sau hắn, thi thể của địch nhân càng lúc càng chất cao, càng lúc càng chồng chất dày thêm, hình thành một bức tường được xây bằng máu thịt, hết sức chắc chắn che kín cửa thành. Nhạc Phàm tin tưởng, chỉ cần có thể bảo vệ được tường thành này, địch nhân tuyệt đối không cách nào bước qua thành Đại Đồng nửa bước.
Có Nhạc Phàm gánh vác vị trí nặng nhất, binh lính trên gác thành hồi tỉnh lại, áp lực giảm đi không ít.
"Đánh trống... Giết!"
Địch Phong nhìn thấy tất cả sự việc đó vừa mừng vừa sợ, lại ra lệnh cho thuộc hạ đánh trống cổ vũ, cầm lấy vũ khí tầm xa bắt đầu phản kích.
Lúc này trên tường thành đột nhiên lại xuất hiện hai bóng người, chính là Long Tuấn cùng Đinh Nghị khệ nệ chậm rãi đi tới. Bọn họ cũng không hề nhiều lời, trực tiếp mở chiếc rương vừa khiêng tới, bên trong toàn bộ đều là "Phích Lịch đạn", Vương Sung, đám người Phó Suất thấy được đều tròn xoe mắt.
Sau đó, hai người giống kiểu ném đá, ném điên cuồng vào trong quân địch, đúng sai không biết cứ ở đâu nhiều người ném vào chỗ đó, làm nổ một trận gà bay chó chạy.
Còn ở phía bên kia, Đa Nhĩ Cổn giận không nuốt nổi, cơ hồ mất đi toàn bộ lý trí. Hắn hao tổn biết bao nhiêu tâm lực mới gây dựng được cục diện tốt như vậy, ai ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441416/chuong-289.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.