Thời gian hai ngày chỉ nháy mắt đã hết…
Tuy nhiên thời gian hai ngày ngắn ngủi này, đối với toàn thể đám tướng sĩ thành Đại Đồng mà nói qua một ngày giống như một năm, tựa như đang sống trong nước sôi lửa bỏng.
Trên gác thành, ngoại trừ hai đội binh lính đang ở tuần tra ra, những binh lính còn lại tất cả đều ở nằm đất mà nghỉ ngơi. Bọn họ miệng phả ra sương trắng, khuôn mặt tím lại vì lạnh, trên chỉ người mặc độc có chiếc áo bông cũ rách, trên mặt vấy máu… Cho dù lộ vẻ sầu thảm như thế, nhưng bọn họ vẫn giữ chặt binh khí trong tay không rời.
Nhìn những chiến sĩ này bảo vệ cho mình, đám dân chúng trong thành mắt rơi lệ, đều đi tới trên gác thành tặng lương thực tặng nước. Vào thời tiết giá rét nơi đây, đem đến cho các chiến sĩ một tình cảm thân thuộc ấm áp.
Trong đại sảnh tại phủ tướng quân tràn ngập một tầng u ám dày đặc! Mười hai vị tướng quân của Địch gia thần sắc buồn bã, trên mặt mỗi người đều lộ ra uể oải cùng bất đắc dĩ.
Phòng vệ thành Đại Đồng thành đã hai ngày, sau khi đại chiến mặc dù chưa có tổn thất nhiều lắm, nhưng bản thân trong lòng chịu đựng khổ sở còn hơn cả sự đau đớn của đao thương tàn phá thân thể!
Đội ngũ doanh trại của Thát Đát tộc đã tiến lên trước hơn năm mươi dặm, áp bức thẳng tới thành Đại Đồng, hơn nữa cứ cách mấy canh giờ lại đến quấy rối một lần. Binh lính Đại Minh mặc dù ngoan cường chống cự, chặn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441415/chuong-288.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.