Trở lại Thiết Quyền Môn, Nhạc Phàm tùy tiện ăn vài thứ, sau đó nhờ Quý lão giúp đưa tin đến khách sạn cho Thi Bích Dao, sau đó một mình đi đến phòng của Tô Phóng Hào.
Lúc này Tô Phóng Hào đã tỉnh, sắc mặt hồng hào, tinh thần đã tốt lên rất nhiều. Lão dùng sức hít mạnh một hơi, cảm thấy dễ dàng trước đó chưa từng có, phảng phất như trẻ lại mười tuổi, trong lòng vui mừng hết sức.
"Bị châm đâm thật sự là rất đau đớn, hy vọng sau này không bị bênh nữa, ha ha… khổ cực cho ngươi rồi Tiểu Phàm".
"Tô gia gia cần gì phải khách khí với con".
Tô Phóng Hào cười nói: "Ta đây cũng không thích màu mè. Nhanh nói cho gia gia, mấy năm nay ngươi đã đến những đâu? Từ khi ngươi rời 'Tử Dịch Doanh' đến nay, ta đã cho các huynh đệ đi tìm hiểu tin tức của ngươi. Mặc dù cũng biết đại khái,nhưng ta vẫn muốn nghe ngươi kể trực tiếp".
"Vâng" Nhạc Phàm nhẹ nhàng gật đầu, những chuyện phát sinh trong bốn năm qua từng chút một đều kể cho Tô Phóng Hào nghe.
Chiến trường máu tanh giết chóc, trong lòng cô độc khó nói được, bốn năm như vô tận, trong lòng cừu hận bất diệt… còn có sự tuyệt vọng mê mang cùng nỗi buồn sâu tận trong đáy lòng…
Chuyện giải độc của Nhạc Phàm, Tô Phóng Hào trong lòng chua chát khó chịu, nhất thời nước mắt tuôn rơi, đau lòng không dứt.
Một lúc lâu, Tô Phóng Hào lau nước mắt, nghiêm mặt nói: "Tiểu Phàm, có phải người đợi ta khỏi hắn rồi mới đi báo thù!"
Trước mặt Tô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441326/chuong-199.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.