Thấy Nhạc Phàm đánh đến, Độc nương tử thầm kêu không hay, nhưng tay phải đã tê dại, muốn tránh né đã không kịp.
Quyền thứ ba của Nhạc Phàm "sầm" một tiếng , đánh thẳng vào lòng bàn tay của Độc nương tử.
"Rắc!" một âm thanh rõ ràng từ cánh tay Độc nương tử truyền ra, trong không gian tĩnh mịch của ngôi miếu đổ nát có vẻ chói tai dị thường.
"A…" Độc nương tử đầu tiên là cảm thấy một cơn đau nhức từ cánh tay truyền đến, tiếp theo cánh tay phải mất đi trí giác, kể cả khả năng điều khiển. Mặc dù không bị nội thương nhưng ả cũng biết cánh tay mình đã bị phế.
Mọi người vẫn không dám tin, Độc nương tử với ác danh nổi tiếng trên giang hồ, tối nay đầu tiên là bị rơi vào kế của hai tiểu tử vô danh, rồi lại còn bị người hủy đi tay phải.
Vừa rồi còn ý khí mạnh mẽ, với bộ dạng nắm tất cả trong tay, nhưng chỉ trong nháy mắt lại mất đi một cánh tay, đúng là thế sự vô thường.
"Chạy giữ mạng quan trong hơn!" trong lòng khổ sở không thể hình dung được, Độc nương tử lật tay trái lại, một viên đạn màu đen xuất hiện trong tay, tiện tay vứt trên mặt đất, tiếp theo phá nóc nhà mà chạy…
"Bùm…" viên đạn pháo nổ tung phát ra vụ khí bảy màu tràn ngập cả ngôi miếu đổ nát.
"Thất tâm hải đường!" Chu Tam thét lên một tiếng kinh hãi, vội vàng phong bế huyệt đạo của mình cùng Chu Phượng.
Nghe Chu Tam kêu lên sợ hãi, Long Tuấn cùng Đinh Nghị không biết làm thế nào cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien/1441244/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.