Dưới sườn núi, tiếng người ồn ào, những tiếng huyên náo dị thường vang lên.
Ở chỗ này, có hơn một ngàn nữ nhân, thân thể khỏe mạnh, được các binh lính áp dẫn, các nàng mờ mịt bước tới phía trước.
Quan trọng là, thể chất của các nàng không thể so với nam tử hán, đi lại trên đường núi, động tác thong thả chỉ đi được một đoạn, liền mệt đến mức thở hồng hộc, có chút thể lực chống đỡ hết nổi, lại ngồi thẳng cẳng ở trên mặt đất, tùy ý cho đám binh lính thúc giục, lười nhác không chịu bò dậy.
Nhị Hổ lo lắng nhìn đám nữ lưu thân thể yêu kiều nhưng thể lực yếu nhược, trong lòng nổi lên một trận cảm giác không biết làm sao cho phải.
Bất quá, càng kinh ngạc hơn hắn chính là Hứa Hải Phong vừa mới đi tiễn biệt Lê Ngạn Ba.
Hắn cùng với Lê đại tông sư vừa nói chuyện vừa rượt đuổi một phen, chờ sau khi đi tiễn biệt vị đại tông sư này, thời gian đã trôi quá nửa ngày.
Hứa Hải Phong vẫn chưa quay lại sơn trại, mà dừng ở trong rừng rậm nghỉ ngơi một lúc, lấy một thân tu vi như hắn, tự nhiên sẽ không e ngại những tiếng gầm rú của chúa sơn lâm như người bình thường.
Hắn đem tinh thần lực tản ra chung quanh, những loài mãnh thú tuy rằng không biết chuyện này, nhưng đối với nguy hiểm lại có một loại phản ứng nhất định theo bản năng, từ sức mạnh kinh khủng quá mức người bình thường phát ra, đành phải lẩn tránh cho xa. Trong phạm vi một thước vuông của phiến đá kia, căn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1441019/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.