Trên bầu trời đột nhiên lại có thêm một tầng bụi mênh mông bay tung, dù là tầm mắt con người cũng bị hạn chế tầm nhìn.
Chẳng những Mãi Mãi Đề kinh hãi thất sắc, mà dù là đám người Phương Hướng Minh cũng kinh dị bất định. Trong sự nhận biết của bọn họ, không có việc nào quỷ dị hơn so với hôm nay, biến cố như vậy quả nhiên chưa bao giờ nghe thấy, lại càng không thể tưởng tượng, sợ là cũng chỉ có thể nghĩ rằng đó là quỷ thần mới có thể giải thích được.
Tâm trạng hỗn loạn từ từ lan tràn lên những con ngựa, chúng liền táo bạo bất an, sợ hãi lùi bước, hoặc quỳ rạp dưới đất.
Những động vật nhạy cảm bằng vào linh tính trời sinh, dĩ nhiên cảm giác được sự bất thường trong không gian, đó là một cỗ lực lượng cường đại cực kỳ nguy hiểm. Tuy không thể phá trời hủy đất, dời non lấp biển, nhưng đủ tạo nên một phen gió tanh mưa máu trong cuộc sống.
Hứa Hải Phong nhìn trời, thật giống như thông qua một mảnh bụi mờ đã nhìn thấy gì đó, hắn ôm quyền, gầm lên một tiếng, xa xa truyền ra, động chấn lòng người, hắn cao giọng nói: " Hai vị lão tướng quân một đoạn đường thông hành, Hứa mỗ ở đây hứa hẹn, sẽ vì hai vị đòi công đạo, thuận theo thiên lý."
Tương Khổng Minh đứng trên sườn núi thông qua ống dòm không ngừng nhìn quanh, nghe được tiếng gầm truyền lệnh, lập tức quát: " Đủ rồi đủ rồi, mọi người thu công."
Dứt lời, hắn cưỡi ngựa, dưới sự thủ hộ của đám người Lý Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thien-phach-huyet/1440981/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.