Hang động ẩm móc giam giữ rất nhiều thôn dân bị bắt cóc, nơi tối tâm chật hẹp này lại chứa đựng rất nhiều lồ ng giam khác nhau, mỗi lồ ng giam lại phân bố từng người của các thôn làng khác nhau.
Trương Hướng Đạo đang cố gắng liên hợp mọi người lại để có thể tìm cách thoát ra ngoài, hắn cố gắng bắt chuyện với tất cả mọi người nhưng đều thất bại, ai nấy cũng hoảng loạn chỉ biết tự lo thân mình không ai rảnh để tâm tới một đứa nhóc như hắn.
"Đói quá , không biết bao giờ thì mới tới giờ ăn đây, chỉ có chút cháo loãng như vậy thì sao mà đủ ăn."
Những người bị nhốt sẵn ở đây thì đang nhìn tên vừa mới đến liên tục phàn nàn than đói như nhìn thấy một thằng ngu, bọn hắn ở đây đủ lâu nên biết được bao nhiêu đó là phần ăn của ngày hôm nay, kẻ nào mà không ăn thì đêm đến chỉ có thể cắn chặc răng mà nhịn cho qua cơn đói.
"Tao nói này mày có thôi phàn nàn đi không, tốt nhất là nên tiết kiệm một chút sức lực đi vì bao nhiêu đó là phần ăn hôm nay của chúng ta đó."Một người không đành lòng nhìn nữa mà hão tâm nhắc nhở.
Tên đó khi nghe thấy chỉ có thể hốt hoảng trả lời:" Cái gì?, Bữa ăn hôm nay chỉ có bấy nhiêu thôi hả?"
"Ừ"
Những người vừa mới đến kia thì chỉ có thể tiếp tục càm ràm không thôi, bọn hắn bắt đầu hoài nghi tại sao bản thân lại có thể khổ như thế này, đang yên đang lành thì tay hoạ không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242072/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.