Nguyên Thiên Y chậm rãi đi về phái trước, hắn đi về phía trước không có mục đích nào.
Trong một ngày hắn nhận lấy hai lần trùng kích về mặt linh hồn, nên thần trí không được ổn định nội tâm đại loạn.
"Câu trả lời của lão phu có làm cho tiểu hữu hài lòng."
Tiếng nói hồn hậu từ sau lưng truyền đến, nhưng hắn không hốt hoảng chỉ chậm rãi quay đầu lại nhìn về phái người nói, lão thành hoàng người vốn nên chết rồi lại xuất hiện trước mắt làm cho hắn hơi bất ngờ.
Lão nhân khua tay ý bảo thanh niên trước mắt không cần nghi hoặc chậm rãi nói:
"Một đạo tàn hồn mà thôi, trụ không được bao lâu."
"Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của lã phu."
Nguyên Thiên Y chậm rãi lắc đầu, hắn không biết làm sao để cho ra đáp án đúng, thường thì kẻ cảnh giới càng cao càng khinh thường sinh mệnh cấp thấp, thành hoàng thì khác lão hy sinh bản thân mình chỉ để bảo vệ phàm nhân điều này làm cho người sống với lập trường bản thân là trên hết của hắn bị xung đột.
Hắn hiện tại nội tâm cực kỳ mâu thuẫn, cùng với việc một người bố chỉ biết bắt nạt con mình sợ hãi kẻ khác, dám cầm dao đâm một binh sĩ tung hành sa trường để cứu con mình, điều này càng làm cho sự mâu thuẫn đấy phóng đại lên, hắn cảm thấy tư tưởng sống bao nhiêu năm qua của mình như bị chối bỏ.
Thành hoảng như xem thấu được sự mâu thuẫn trong thâm tâm hắn nên lên tiếng an ủi:
"Người trẻ tuổi không nên có dáng vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242044/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.