Cuối cùng cũng đến thành Lưu Dương nhưng có điều bất ngờ xảy ra.
Trước mắt họ là rất nhiều người, đều là lưu dân họ tấp nập đi đến cửa thành với hy vọng được vào thành.
Liên tiếp tiếng đập cửa truyền đến kèm theo là những tiếng kêu gào trong tuyệt vọng:
"Làm ơn, xin hãi cho tôi vào thành mấy ngày nay con tôi không có gì để ăn rồi."
Một người phụ nữ đang ôm đứa con đả ngất đi vì đói kêu gào trước cổng, nhưng cái cổng to lớn ấy vẫn sừng sững không chịu chuyển động ở đây có không ít người như nàng.
Nguyên Thiên Y lẳng lặng đi theo dòng người hắn nghe thấy những bàn tán xung quanh và cảm thấy có điều chẳng lành.
"Nè, ngươi từ đâu đến thế?,làm sao đi đến được đây?"
"Ta được người phát cháu miễn phí, chỉ đến đây."
"Trùng hợp thế, ta cũng vậy do hết lương thực nên người đó chỉ bọn ta đến đây."
"Đúng, đúng thời buổi hiện nay người tốt như vậy rất ít a."
Hai người xa lạ mới quen đả thân chuyện trò rất hợp ý, cả hai đều có điểm chung là nước mất nhà tan phải trôi dạt khắp nơi.
.......
Trong phủ thành chủ đang có một cuộc hợp khẩn cấp bởi những người cầm đầu.
Thành chủ thành Lưu Dương là người trung niên với thân thể béo tròn, hắn dáng lùn nên càng làm cho người khác nhìn vào thấy hắn rất béo.
Giờ đây hắn cùng với những gia tộc trong thành đang tranh cãi kịch liệt.
Hắn dùng sức đập mạnh tay xuống bàn la lớn nói:
"Tại sao lại nhiều lưu dân như vậy?"
"Người đâu mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-thanh/4242030/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.