Lại là một tiếng hét sợ hãi, sau đó, Duyệt Nhi trông thấy Tức Mặc Ly từ cửa sổ bay vào.
Ý lạnh trên mặt y dày đặc, bàn tay tựa ngọc tạc gạt phắt bàn tay vẫn đang níu áo Duyệt Nhi xuống, kế đó, dưới ánh mắt hoảng hốt của nàng, đem thi thể đó liền ném lên trên đất, tao nhã triệu một chiếc chậu bằng ngọcđến rửa tay rồi mới ôm lấy Duyệt Nhi, không chút hoảng hốt vội vàng ngồi lên giường.
Duyệt Nhi không dám nhìn thi thể đã mất đầu trên nền đất, bàn tay lạnh lẽocủa Tức Mặc Ly đưa qua, không hề để ý đến sự phản kháng của nàng, xoaymặt nàng đối diện với thi thể đó.
Cảm giác đau nhức nơi trán cùng với cảnh tượng kinh hãi như vậy, Duyệt Nhi rất nhanh đã bật khóc.
Một tay Tức Mặc Ly giữ mặt Duyệt Nhi, tay kia tao nhã nhấc lên, nhẹ nhàng viết lên giữa không trung.
Tứ chi thân thể đó từ từ bị phân ra, sau đó, nơi hông bị cắt đứt, ruột cùng khí quản xấu xí đều chảy xuống.
Duyệt Nhi kinh hãi đến độ khóc nức nở: “Mặc Ly, dừng tay!” Đáng sợ quá, sao lại có thể như vậy?
Tức Mặc Ly vẫn không ngừng tay. Đôi tay bình thường vẫn rất mực dịu dàngấy, đầu ngón tay lóe lên vô số luồng bạch quang, từng tia từng tia mộtđem tứ chi của thân thể đã đứt lìa kia xuyên thành từng khối từng khốimột, nhất là hai tay, đã bị phân thành mảnh vụn.
Duyệt Nhi sợ đến độ chẳng dám lên tiếng. Đây là lần đầu tiên nàng trông thấycảnh tượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063999/chuong-168.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.