Duyệt Nhi chưa trông thấy em bé nhỏ đến như thế bao giờ, chỉ cao quáđầu gối nàng, ở trong lòng của Khổng Tước tỷ tỷ mút kẹođường.
Duyệt Nhi nhìn mà cơ hồ muốn lập tức phóng qua ôm một cái, tiếc là Tức Mặc Ly đang ôm nàng, không hề buông tay, Duyệt Nhi đành phải tỏ ý để Tức Mặc Ly ôm nàng đến trước Khổng Tước tỷ tỷ, ởcự ly gần quan sát một hồi, giang tay ra muốn ôm lấy.
Tức Mặc Ly tâm không cam lòng không nguyện đến gần hơn chút, KhổngTước liền vội vã trao tiểu bảo bảo qua bàn tay nhỏ bé đanggiang ra của Duyệt Nhi.
Kế đó, một tình huống kỳ lạ đã xuất hiện. Tức Mặc Ly ôm DuyệtNhi, Duyệt Nhi ôm tiểu bảo bảo, Tức Mặc Ly nhìn Duyệt Nhi,Duyệt Nhi nhìn tiểu bảo bảo.
Đám Cửu Kiếm theo sau đi tới, đồng loạt vì tiểu bảo bảo đã cướpmất lực chú ý của Duyệt Nhi mà lau mồ hôi lạnh. Chủ thượng,phải bình tĩnh nha.
Bàn tay nhỏ nhắn của Duyệt Nhi chọc chọc gương mặt phúng phính của bé, nghi hoặc nói: “Nhóc con tên gì?”
Thất Mệnh gặp Duyệt Nhi thì rất vui. Mắt quan sát nàng, một trămnăm không gặp, Duyệt Nhi thế nhưng so với trước đây cũng khôngthay đổi gì nhiều, bước lên trước đáp: “Gọi là Tiểu Bảo.”…
Mọi người: …………….
Thất Mệnh và Khổng Tước quả nhiên hợp thành một đôi kỳ tài tuyệtvời a! Ngay cả cái tên cũng tùy tiện như vậy!
Thất Mệnh dường như cảm giác được biểu tình không tán đồng củamọi người, lại vội vàng nói: “Nhũ danh là Tiểu Bảo, chínhdanh Thất Ca.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063982/chuong-151.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.