Cuối cùng, thiên hỏa dần rút, mây tía hạ thấp, thần thú của thần giới cũnghoàn toàn lặng yên, người của thần giới cũng bình tĩnh lại.
Bầu trời mây tía vạn dặm ấy, núi sông cuồn cuộn mênh mông ấy, hết thảy đều vào thời khắc này khom lưng thần phục.
Duyệt Nhi đang đọc tới khúc gay cấn, trên tay bỗng dưng trống không, vộingẩng đầu lên. Tức Mặc Ly đem thoại bản trong tay và trên giường đều bỏlại vào trong nội đỉnh, sau đó yên lặng nhìn nàng.
“Đưa thiếp!” Cô hổ nhỏ bất mãn.
Tức Mặc Ly không lên tiếng.
“Đưa cho thiếp đi mà!” Khẩu khí của cô hổ nhỏ mềm xuống.
Tức Mặc Ly trầm ngâm, Duyệt Nhi từ khi xem thoại bản thì không liếc nhìn y lần nào nữa, y sao có thể cho nàng chứ?
Cô hổ nhỏ sáp lên trước vang dội hôn một cái, nũng nịu nói: “Đưa cho thiếp, được không?”
Tức Mặc Ly….
Trong mắt cô hổ nhỏ ầng ậng hai giọt lệ, cầu xin: “Đưa cho thiếp nha…”
Tức Mặc Ly đem nàng ôm sát gần hơn, cúi đầu ngậm lấy làn môi hồng nhuậntrước mặt, một lúc mới nói: “Tiếp tục làm xong chuyện vừa rồi liền đưacho nàng.”
Cô hổ nhỏ hiểu ra, vội vàng đưa tay cởi thắt lưng, lập tức cơ thể trắngnhư tuyết liền xinh đẹp nở rộ trong mắt Tức Mặc Ly. Dưới ánh mắt cànglúc càng tối đi của y, cô hổ nhỏ không biết làm sao, chỉ thấy miệng khôlưỡi rát, có chút xấu hổ cúi đầu.
Tức Mặc Ly đem nàng đặt trên giường lớn trải đệm gấm, bàn tay nhẹ nhàng lướt qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063981/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.