Chính giữa hồ một đóa hoa đang nở rộ, dưới ánh sáng rực rỡ của vầng tháidương, căng tràn sức sống lại xinh đẹp khôn tả, khiến người nhìn thấy mà tâm tình cũng tốt lên.
Bỗng dưng, những đóa hoa đẹp nhất đang bồng bềnh thế nhưng bất chợt “xoẹt”một cái, tựa như lá rụng trong gió nhẹ nhàng rơi vào trong nước, trongkhoảnh khắc rất nhanh ấy, giống như người trên đoạn đầu đài – một đaochém xuống.
“ A!” Một bóng dáng nhỏ nhắn nhảy dựng lên bên hồ, cực kỳ cao hứng, vộivàng bay người đạp lên mặt nước đem mấy đóa hoa sen ấy cẩn thận nângtrong tay, cẩn thận thổi thổi, đôi mắt to long lanh ngập ý cười: “Khôngđau không đau, tối nay liền để Mộ Phong Thiên thần lấy ngươi làm bánhhoa sen, hí hí.”
Mộ Phong dáng vẻ cao ráo như ngọc đứng trên mặt hồ, gương mặt tuấn tú vẫnluôn lạnh lùng cũng ẩn hiện đôi chút nét cười, nhìn tiểu cô nương sôinổi kia nâng đóa hoa sen trong tay bay qua, cũng bất chấp chút bọt nướcbắn tung tóe kia, lập tức lắc lắc đầu.
Duyệt Nhi đem cánh hoa sen trên tay an ổn đặt vào tay Mộ Phong, trên mặt đềulà nét đắc ý dương dương: “Mộ Phong sư tôn, thế nào? Con lợi hại chứ?”
Khe khẽ gật đầu, Mộ Phong thấy dáng vẻ nàng tự mãn đến thế, nói: “Lực độkhông đủ, tốc độ không đủ, phương hướng của viên đá giữa không trung hơi lệch một chút, nàng còn chưa khống chế tốt linh lực trong tay…” ThấyDuyệt Nhi nháy mắt xị mặt xuống, tiếp tục nói: “Có điều đã tiến bộ rấtnhiều, đúng là cốt cách rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063970/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.