Duyệt Nhi cho rằng phải trải qua một quá trình rất phức tạp mới có thể chính thức bước vào Họa Mạt, thoại bản ở phàm gianchẳng phải viết cái gì mà uống máu ăn thề, nhìn trời mà thề gì gì đấy sao? Sao hiện giờ trực tiếp dẫn nàng đi vào trongsân vậy? Đôi mắt to tròn của Duyệt Nhi xoay tít, chuyển vòngtrên bóng lưng Bất Miên ở phía trước.
Bất Miên không chịu được ánh mắt nóng rực như vậy, quay đầu vuốtvuốt chòm râu trắng: “Sao vậy? Duyệt Nhi cô nương?”
Duyệt Nhi thu hết dũng khí, nói: “Người và Thái Thượng lão quân cóquan hệ gì?” Râu và động tác giống nhau thế kia mà.
Khóe miệng Bất Miên giật giật, bí hiểm nói: “Thiên cơ bất khả lộ.”
“A, đây cũng là thiên cơ ư?” Duyệt Nhi thấp thỏm.
Trong lòng Bất Miên thở dài, tiểu cô nương nhà Lạc Thủy Thần quângửi tới đây không phải là sẽ bị ngược đến mẩu vụn cũng khôngcòn ư? Rốt cuộc đã biết vì sao ngay từ đầu y không đồng ýrồi.
Một lúc lâu…
Duyệt Nhi nhìn sân viện không hề nhỏ trước mắt, so với sân viện màlần trước ngồi trên mái hiên nhìn hai nam tử kia luyện kiếmcũng không sai biệt lắm, chính giữa có một cái hồ nhỏ, tronghồ vài chú cá vàng bơi lội, còn nở dăm ba đóa sen, hết thảyđều hài hòa đến thế. Điểm không hài hòa chính là, Duyệt Nhivừa mở cánh cửa gian phòng của mình ra, phía đối diện liềntruyền tới tiếng mở cửa.
Duyệt Nhi quay đầu nhìn, nháy mắt vũ trụ nhỏ bé liền bùng cháy.
Người đứng đối diện chính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063961/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.