Chưa được mấy ngày, tạo hình của Long Đằng Vương liền thay đổi.
Duyệt Nhi ở bên dưới móng vuốt siêu bự không gì có thể so sánh của nó bện cỏthành một chiếc giỏ lớn, sau đó liền nằm lên đấy, hết sức thoải mái, sovới cái lưng thô ráp dày cứng của Long Đằng Vương thì đáng hưởng thụ hơn nhiều.
Đưa tay cầm trái cây đặt bên trong giỏ, Duyệt Nhi hít sâu một hơi, thậtthơm thật ngọt, “A” một tiếng mở to miệng cắn một miếng, không ngờ lạichua đến độ cả hàm đều ê ẩm, nhíu hàng mày thanh tú, Duyệt Nhi lẩm bẩm:“Chua quá, khác xa so với bàn đào của Vương Mẫu nương nương.”
Nói rồi vung tay, trái cây bị ghét bỏ vẽ một đường cong duyên dáng, trực tiếp rơi từ giữa không trung xuống đất.
Vu Sơn thấy trái cây bị ném trong ảo cảnh, hận không thể lao nhanh đến đó mà bắt lấy.
Ngưng Nguyên Quả đó, là Ngưng Nguyên Quả mà Thủy Nguyên Cốc năm nghìn năm mới kết được một trái đó!!!!!!
Duyệt Nhi có một đám thủ hạ là phi thú, nếu chỉ đơn thuần là mấy con thú nhỏtầm thường nơi phàm gian thì cũng tạm đi, nhưng đây đều là thiên địathần thú, Duyệt Nhi lệnh cho chúng làm gì, chúng liền làm nấy, một chútcũng không bày ra vẻ tôn nghiêm ngang ngược vì là linh thú.
Mấy ngày nay, đám thú này đã tìm những thứ quý hiếm nhất của Thủy NguyênCốc về đặt trong cái giỏ cỏ mà Duyệt Nhi ngủ, trái tim Vu Sơn cũng máuchảy thành sông rồi, biết vậy khi ấy không nên để tiểu cô nương này vàotrong, đắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063917/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.