Tiểu Sát nghe thấy giọng nói thành khẩn của Duyệt Nhi, im lặng một lúc mớiđáp: “Chủ nhân, mặc dù người ở trong Thủy Nguyên Cốc không thể bay,nhưng thú thì có thể, nếu người muốn nhanh chóng ra khỏi thảo nguyênnày, sao không đi săn thú?”
“Ta cũng là thú mà, ta là con hổ nhỏ.” Duyệt Nhi vui vẻ, lúc nàng biếnthành nguyên hình có thể bay hay không? Tuy rằng, nàng cũng đã quên làmcách nào để biến về nguyên hình.
Tiểu Sát: “...... Chủ nhân, người hóa về nguyên hình cũng không thể bay nhanh được, phải tìm phi thú. (thú biết bay)....”
Duyệt Nhi đang nhào nặn Mẫu Đơn Nhan bắn qua bắn lại, nghe thấy mấy lời củaTiểu Sát thì hiểu đôi chút: “Ý ngươi là phải săn một con Long Đằng (rồng bay)?” Mấy ngày nay nàng dùng linh thức cảm giác thấy sâu trong thảo nguyên, thỉnh thoảng sẽ có mấy con Long Đằng xuất hiện.
Tiểu Sát gật gật đầu: “Long Đằng là linh thú hung mãnh nhất trên thảonguyên, một khi giương cánh thì có thể bay vài trăm dặm, nếu chủ nhân có thể săn được thì thời gian ra khỏi thảo nguyên này chỉ vẻn vẹn vàitháng.”
Cô hổ nhỏ nào đó cụp tai, mất mấy tháng mới bay ra khỏi thảo nguyên này?Tiểu Sát dường như có thể đoán được Duyệt Nhi đang nghĩ gì, nói: “Nếudựa theo tốc độ hiện tại của chủ nhân và không có bất kỳ ngăn trở nàotừ bên ngoài, muốn ra khỏi thảo nguyên này ít nhất phải mười mấy năm.”
Duyệt Nhi bất ngờ bật dậy: “Ta sẽ đi tìm Long Đằng ngay bây giờ.”
Phía trước có một con Long Đằng nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063916/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.