Trước đây có một ngọn núi, gọi là Bồng Lai tiên sơn, trong Bồng Lai tiên sơnhãy còn một ngọn núi, gọi là Phù Hoa Sơn, trong núi tại nơi thâm sâunhất có một căn phòng được dựng lên rất tinh xảo, gọi là Phù Hoa Lầu,cách Phù Hoa Lầu không xa có một đình nghỉ chân, gọi là Phù Hoa Đình,trong Phù Hoa Đình có vài chiếc ghế gỗ đàn hương, à, vẫn được gọi là ghế đàn hương… ….
Tức Mặc Ly lúc này đang ôm Duyệt Nhi ngồi trên ghế gỗ, bộ bạch y đơn giảnmà tinh tế, thong thả ngồi xuống, tựa như vân vụ nơi chân trời vừa xaxăm vừa lạnh lẽo. Tiếc rằng, biểu tình của cục bột nhỏ trên đám mây ấygiờ phút này lại vô cùng không hài lòng.
Gương mặt nhỏ nhắn trắng hồng của Duyệt Nhi hầm hừ đỏ ửng cả lên, hai lỗ taibe bé màu tím cũng phẫn nộ dựng thẳng, đôi mắt to tròn không nhìn đượcmọi vật cũng tràn ngập nộ khí, hơi nước mịt mờ nồng đậm, hiển nhiên làđã giận lên tới đầu, đám người Kha Mộ Thanh trông thấy lại có cảm giácđáng yêu vô cùng, hận không thể đem nàng ôm vào lòng mà ngắt một cái.Tuy nhiên, thử nhìn băng tuyết vạn năm không đổi xung quanh Tức Mặc Ly,kỳ thực mọi người cũng chỉ dám nghĩ mà thôi.
Hoa Tuyên Tịch luống cuống đứng bên cạnh, không biết Duyệt Nhi nghe chuyệnnày xong vì sao lại kích động đến vậy, trông thấy dáng vẻ ủy khuất lạiphẫn nộ của Duyệt Nhi, trong lòng vừa thương vừa yêu, ai ui, sao lại làvừa thương vừa yêu, đây rõ ràng chính là một con sói đuôi dài khoác trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063863/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.