Lúc hoàng hôn, các đại trưởng lão của Bồng Lai Tiên Sơn đều nhận được tincủa Hoa Tuyên Tịch, bảo bọn họ đến đại điện sơn chủ bàn bạc đại sự. Cácđại trưởng lão vội vàng bỏ qua bữa tối trên tay, gấp gáp bay đến đạiđiện của sơn chủ. Phải biết rằng Bồng Lai Tiên Sơn lánh đời nhiều nămnhư vậy, đã lâu rồi cũng chưa từng xuất hiện chuyện “đại sự” gì.
Vừa mới vào đại điện đã thấy Lạc Thủy Thượng Thần ôm Duyệt Nhi ngồi trên vị trí chủ trì mà Hoa Tuyên Tịch vẫn thường ngồi thì nhất thời có chútkinh ngạc, không hẹn mà cùng hướng mắt nhìn Hoa Tuyên Tịch đang ngồi bên cạnh cách đó không xa. Đôi mày đen nhánh của Hoa Tuyên Tịch không chúttiếng động nhíu lại, y cũng chẳng phải là mới tới cách đó không lâu đấysao? Nhận được ánh mắt tha thiết cùng nặng nề từ các trưởng lão, HoaTuyên Tịch đành phải bất đắc dĩ tiến lên một bước, hết sức ôn hòa nói:“Lạc Thủy Thượng Thần, Duyệt Nhi cô nương, lần này gấp rút gọi chúng tôi đến là vì việc gì?” Khụ một tiếng lại nói: “Chủ vị Bồng Lai Tiên Sơnchúng tôi trước giờ chỉ có Sơn chủ Bồng Lai ngồi…” Ý chính là mấy ngườinhư vậy không phải là quá phận sao?
Duyệt Nhi ngồi trong lòng Tức Mặc Ly, đôi mắt màu hổ phách to tròn long lanhnhưng lại không nhìn thấy gì chớp chớp, cho thấy đang lắng nghe y nói,chỉ là không trả lời được mà thôi.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng đang từng miếng từng miếng cắn chân gà Tức MặcLy đưa đến môi đút cho, miệng nhỏ nghẹn lại nuốt từ từ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/2063862/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.