Đôi lỗ tai nhỏ của Duyệt Nhi run rẩy, củabổn quân? Nữ nhân? Duyệt Nhi tìm tòi trong trí nhớ một lượt những vịtiên mà nàng đã từng gặp, không có nam tiên nào mặt quần áo màu đỏ.Trong lòng Duyệt âm thầm đưa ra kết luận.
Nam tử này tự xưng là bổn quân, quả nhiên là nhận nhầm người rồi.
Nhu Nhu công chúa lau vết máu trên khóe miệng, trong lòng rất căm hận,rõ ràng sắp thành công, sao lại đột nhiên xuất hiện một nam tử không rõlai lịch, còn dám can đảm đả thương nàng! Mắt lạnh liếc nhìn: “Ngươi làai? Dám đả thương bản công chúa?”
Nói vừa xong, nàng lập tức mở to hai mắt. Nam tử trước mặt, thật đẹp......
Mái tóc màu đỏ tung bay chỉ đơn giản dùng một mảnh khăn lụa màu đỏ buộclại, làm nên cho gương mặt trắng nõn càng tỏa sáng, ngũ quan tinh xảomềm mại xinh đẹp, cũng không cũng không làm mất đi khí khái hào sảng của nam tử. Sau khi Nhu Nhu công chúa kinh hãi ái mộ thì cảm thấy ganh tỵ,nàng chưa bao giờ thấy một nam tử mặt xiêm y màu đỏ mà có phong tháitiêu nhiên đến thế.
Hồ tộc khi biến thành hình người vốn có diện mạo rất yêu mị, vẻ ngoàiđược trời ưu ái, yêu mị sẵn có, đặc biệt dung mạo của Cửu Vĩ hồ càng đẹp nhất trong Hồ tộc.
Hiện giờ nhìn thấy nam tử này, Nhu Nhu công chúa cảm thấy cái mà Cửu Vĩhồ tộc các nàng tự xưng là mĩ mạo tự nhiên phong thái trêu người kia quả thật ảm đạm tối tăm khi đứng trước mặt hắn. Nếu bàn về mỹ mạo, vị namtử này đã đẹp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/125405/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.