Duyệt Nhi theo Đạp Vũ thượng thần vào tòatiên sơn nào đó, tòa cung điện nào đó của hắn ở Cửu Trùng Thiên, vừagiương mắt nhìn, chỉ thấy trên cửa cung điện có một bức hoành phi bằngvàng tỏa ra kim quang dưới ánh mặt trời, phía trên có viết ba chữ rồngbay phượng múa: “Hàn Lâm Thư Viện”, vừa nhìn đã biết bút tích của ai.
Duyệt Nhi không nói gì chỉ liếc nhìn Đạp Vũ thư sinh bên cạnh, thư sinhnày đoán được Duyệt Nhi đang suy nghĩ gì, cười ha hả, ‘phập’ một tiếnglại phe phẩy quạt ngọc, nói: “Tòa cung điện này đều không phải là ý củavi sư, ừ, chỉ có mấy chữ hoàn mỹ nhất do đích thân vi sư viết, như thếnào, có lòng ái mộ vi sư không.”
Đợi đi vào trong cung điện, Duyệt Nhi dùng linh thức lướt qua mấy tòaviện, chủ viện gọi là Kinh Hồng Điện, những thứ khác phân biệt là KinhVân Cư, Kinh Phong Cư, Kinh Vũ Cư, Kinh Lôi Cư, còn có một viện gọi làKinh Thủy Cư! Duyệt Nhi đã không còn sức để quan tâm vị Đạp Vũ thượngthần tùy ý không có ý tưởng sáng tạo này. Trong lòng lại khẳng định đámthư sinh lụi bại nơi thế gian nhất định đều bị hắn khai sáng mà thành ra như thế.
Đạp Vũ thư sinh dương dương tự đắc phe phẩy cây quạt của mình, nụ cườiphong lưu nhìn về một cây hoa đào, nói: “Thích tòa viện nào thì tự mìnhchọn. Đương nhiên, nếu nàng bằng lòng, cũng có thể đến Kinh Hồng Điệncùng vi sư ở dưới một mái nhà, bồi dưỡng cảm tình, sau đó nàng đoán tađoán, nàng nàng ta ta, trước hoa dưới trăng......”
Duyệt Nhi nhanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/125402/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.