Nhân gian kể rằng quả bàn đào trong hội bàn đào của Vương Mẫu nương nương rất thần kỳ, cây đào loại thấp nhất bangàn năm mới chín một lần, người ăn vào có thể thân khỏe người nhẹ, đắcđạo thành tiên; cây đào loại bình thường sáu ngàn năm chín một lần,người ăn sẽ phi thăng, trường sinh bất lão; loại tốt nhất chín ngàn nămchín một lần, người ăn thọ với trời đất, thọ cùng nhật nguyệt. Sau khiDuyệt Nhi gặm xong mấy quả đào vừa chín vừa lớn, hoàn toàn phủ định nhận định này.
Chưa nói đến trong viện của Vương mẫu nương nương có nhiều đào tiên nhưvậy nhưng chính bà ta cũng không có thể thọ cùng trời đất, lại nói nếuquả bàn đào là thứ tốt như vậy, Vương Mẫu nương nương nhất định phải cất giấu cho kỹ, thỉnh thoảng lấy ra hối lộ nhân vật cao quý như Tức MặcLy, tuy rằng Tức Mặc Ly chưa hẳn đã để ý đến, nhưng nói tóm lại nếu nhưquả bàn đào thần kỳ như lời nói thì Vương Mẫu nương nương khẳng định sẽkhông lấy ra đãi yến.
Đừng nhìn Vương Mẫu nương nương phục trang đẹp đẽ, đám tiên trên trờiđều lén lút thì thầm với nhau rằng kỳ thật Vương Mẫu nương nương rất keo kiệt. Keo kiệt thì keo kiệt, nhưng mặt mũi vẫn phải có, huống hồ cũngphải vì mặt mũi của Ngọc Đế mà nổ lực đôi chút chứ, cho nên hội bàn đàotrăm năm một lần vẫn cần tạo ra không khí sinh tươi sôi động có sắc cómàu một chút.
Duyệt Nhi nhìn mấy món ăn linh khí mạnh mẽ đầy đủ hương vị trước mặt,tuy rằng vẫn còn kém hơn mấy bậc so với món
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-than-om-con-ho-nho-nha-ngai-ve/125399/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.