Trong thiên điện, Mục Tử Thạch đang học danh hiền tập, hắn học thuộc lòng một cách rất trật tự quy tắc, trước mở sách ra, từng câu từng chữ chép lại một lần, sau đó chép từ trên xuống dưới lần nữa, nét mực còn chưa khô đã nhớ rõ không sai.
Vương triều quan lại tôn sùng quán các thể, vô luận viết tấu chương gửi lên trên hay chiếu sách lệnh chế ban xuống dưới, hầu như đều dùng loại thư pháp đoan trang tinh tế, về phần Thảo, Triện, Lệ (các kiểu chữ) chỉ dùng cho thư tín hoặc thi thư tầm thường.
Ô Thế Quế biết Thái tử đối Mục Tử Thạch kỳ vọng rất sâu, cho nên khi dạy dỗ rèn luyện thư pháp cho hắn cũng cực kỳ khắc nghiệt, yêu cầu trước tiên phải học đả liễu luyện cho đôi tay mềm dẻo, sau đó học tiếp triệu đổng, đoan chính thanh nhã, càng phải nâng cao cổ tay khi tập viết, nói rằng như thế mới có dáng vẻ sâu sắc vượt trội.
Mục Tử Thạch tuy rằng tuổi còn nhỏ, nhưng rất chịu khó ăn được cực khổ, Ô Thế Quế vừa nói, hắn liền nghe theo, tuyệt không có nửa điểm ý muốn lười biếng, ngược lại còn liệu sức mình tự học thêm vài bài tập khác.
Một bên Bích Lạc đau lòng nhìn hắn vẫn chưa ăn cơm, bưng chén bánh trôi nước đậu mè, khuyên nhủ: “Tiểu công tử ngươi trước nghỉ tay dùng chén chè này được không? Việc luyện chữ không thể nóng lòng nhất thời ni?”
Mục Tử Thạch vẫn viết xuống từng nét, chăm chỉ chép bài: “Quân tử hiểu rõ lễ nghĩa, tiểu nhân mưu cầu lợi ích. Bần hàn mà không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tang-tri-cam-hoa/193686/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.