Tề Dư Phái lập tức ngồi ngay ngắn, khắp nơi mở ra bầu trời bao la xanh biếc, làm người ta cảm thấy vui vẻ thoải mái, nhưng một trận gió thu lướt qua, lại trở nên vắng vẻ rét lạnh, giật bắn người rùng mình một cái, vội nắm chặt áo choàng huyền hồ (cáo đen),giương mày liếc mắt nhìn Tề Vô Thương bên cạnh, trong lòng không khỏi hâm mộ: “Tam ca không sợ lạnh sao?”
Tề Vô Thương cưỡi Thanh Chuy dị thường cao lớn, một thân cứng cáp mặc kỵ trang, đường viền cổ áo tay áo thêu lông cáo màu đen, cánh tay thắt lưng càng tôn lên tư thế của thiếu niên oai hùng, chỉ nghe hắn quát một tiếng thúc ngựa, Thanh Chuy bốn vó trở mình phóng đi, gió xoáy lạt lạt bên tai chạy nhanh trên đồi núi nhỏ, tới đỉnh núi ngẩng đầu hí dài, Tề Vô Thương vỗ đầu ngựa, nháy mắt lại quay về bên người Tề Dư Phái, giơ lên mã tiên trong tay, cao giọng nói: “Ngươi chạy thêm vài vòng, muốn lạnh cũng lạnh không được”
Tề Dư Phái mỉm cười lắc đầu: “Ta thân thể không tốt, lần này có thể theo ngươi cưỡi ngựa đi săn, là nhờ mẫu hậu hướng phụ hoàng nhiều lần cầu xin.”
Ngón tay chỉ hai chữ “Phong Tĩnh” khắc trên ống đựng tên, trêu ghẹo nói: “Dĩ nhiên, cũng là Phong Tĩnh vương Thế tử thể diện quá lớn, phụ hoàng không có lý do nào từ chối được.”
Phong Tĩnh vương Tề Tương là huynh trưởng đồng mẫu với Tề Cẩn, sống trong cẩm y ngọc thực nhưng là bậc thầy dụng binh yêu thích cầm giáo giương cung, năm chưa đến hai mươi tuổi đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-tang-tri-cam-hoa/193677/chuong-1-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.