Một năm sau
“Bé cưng, tới xem ông bố lười biếng của con đi này, đến giờ mà vẫn chưa tỉnh. Mẹ con mình có phải nên mặc kệ bố, cứ để bố ở đây không, không thèm quan tâm tới bố nữa.”
“Xem này, mới một tối thôi mà râu bố lại mọc dài ra, bé cưng ngoan, để mẹ rửa mặt cạo râu cho bố nhé?”
“Ngoan nào... Đừng túm mẹ nữa, không rửa mặt cho bố, lúc con hôn là sẽ bị râu đâm vào mặt đấy, ngoan, ngồi vào xe, xem mẹ rửa mặt cho bố.”
“Đúng rồi, ngồi ngoan như thế, chờ con lớn, mẹ già đi, nếu bố còn chưa thể tỉnh lại, vậy chỉ đành để bé cưng rửa mặt cho bố rồi.”
Quý Linh Linh vừa nói vừa hôn lên gương mặt bụ bẫm của con gái.
“Phu nhân, tôi mang nước tới rồi.”
Quý Linh Linh quay đầu liền thấy má Lâm.
“Má Lâm, đặt ở đây đi.”
“Phu nhân, cô chăm sóc cô chủ đã mệt rồi, để tôi rửa mặt cho cậu ấy.”
“Không sao ạ, anh ấy đã quen để con rửa rồi, nếu đổi người khác anh ấy sẽ không thoải mái.” Quý Linh Linh đi tới, bưng lấy chậu nước và khăn mặt trong tay má Lâm.
“Vậy để tôi xem cô chủ.” Má Lâm cười khẽ.
Một năm, trong một năm đã xảy ra rất nhiều chuyện.
Cô Quý tìm được đường sống trong chỗ chết, một tháng sau sinh ra một bé gái khỏe mạnh, cậu Mộ chưa rời bỏ thế giới này, vì bị súng bắn vào đầu nên còn chưa tỉnh lại, mẹ cô Quý đã tỉnh, nhưng còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085261/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.