"Mặc kệ như thế nào! Mình nhất định muốn ở bên cạnh anh ấy, ngoại trừ mình ra ai cũng không thể. Mình sẽ không để cho Giang Tâm Giao được như ý muốn, cô ta đối với Mộ Ly chỉ là tham lam muốn giữ lấy, cô ta căn bản không thật sự thương yêu anh ấy !"
"Linh Linh. . . . . ." Cái người này tội tình gì lại phải như thế này, "Cậu không hiểu cái gì gọi là ‘ kẻ thù giết cha ’ sao? Mộ Ly sẽ để cậu ở bên cạnh anh ta sao, cậu không cần thiết tự hành hạ bản thân mình nữa được không? Nếu như cậu thật sự yêu thương anh ta, cậu phải tự biết chăm sóc bản thân, tương lai nuôi lớn đứa bé thật tốt."
"Không được!" Quý Linh Linh lớn tiếng nói, "Đứa bé là của hai người bọn mình, mình không thể cướp mất quyền làm cha của anh ấy!"
"Nếu như anh ta không muốn thì phải làm sao?" Thẩm Hiểu Phỉ chỉ cảm thấy nhức đầu, không nghĩ tới, hai người bọn họ bây giờ lại phải cãi nhau.
"Không thể nào! Cậu không hiểu hắn, cậu không biết anh ấy yêu mình sâu đậm như thế nào! Cậu có tin hay không, nếu như hiện tại mình tự sát, nhất định anh ấy sẽ là người đầu tiên xuất hiện, mình tin tưởng, mình tin tưởng anh ấy!" Quý Linh Linh nắm thật chặt tay của Thẩm Hiểu Phỉ, cố hết sức kêu lên.
"Linh Linh, Linh Linh, không nên như vậy, không nên như vậy. Không nên quá cực đoan, cậu thương anh ta còn có nhiều cách khác, ngàn vạn lần không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085227/chuong-120-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.