"Giang Tâm Giao, côđi đêm không ít, tôi thật sự lo lắng sẽ có ngày cô gặp quỷ đó, nên phảilàm sao?" Thẩm Hiểu Phỉ cũng không có ra tay với cô ta..., mà là chậmrãi đi về phía cô ta. "Cô phá hủy dung mạo người khác, cô cảm thấy người bình thường sẽ bỏ qua sao? Ha ha."
Giang Tâm Giao vừa nghe nghe thấy, sắc mặt đột nhiên trở nên trắng bệch, "Cô đang nói chuyện hoang đường gì!"
"Hả? Nghe được thì nghe,nghe không hiểu thì bản tiểu thư cũng không có hứngthú giải thích." Giọng của Thẩm Hiểu Phỉ đầy khiêu khích nhìn cô ta.
Giang Tâm Giao không khỏi lui về phía sau một bước, nhìn Thẩm Hiểu Phỉ, vừaliếc nhìn quý Linh Linh, "Cô nên nhớ, Mộ Ly là của tôi!" Dứt lời, cô talảo đảo một bước, liền vội vội vã rời đi.
"Mình xem người đàn bànày tám phần là bị điên rồi!" Thẩm Hiểu Phỉ đứng ở bên cạnh Quý LinhLinh, "Bác sĩ nói, thân thể của cậu không có gì đáng ngại, một lát Hướng Tuấn Ngạn tới, chúng ta mà có thể đi."
"Hiểu Phỉ."
"Hả?"
"Cậu giúp mình hẹn Tần Mộc Vũ."
"Cái gì?" Thẩm Hiểu Phỉ nhìn sắc mặt bình tĩnh của Quý Linh Linh, nhất thời không có hiểu rõ cô muốn làm cái gì.
"Những ngày này, mình đã khóc đủ rồi, mới vừa rồi Giang Tâm Giao ở chỗ nàyquậy một hồi, mình cũng đã nghĩ thông suốt hoàn toàn." Vẻ mặt của QuýLinh Linh như đã thay đổi thành một người khác.
"Cái gì? LinhLinh, cậu làm sao vậy? Giang Tâm Giao mới vừa rồi cô ta đã nói gì vớicậu?" Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ta-khong-quan-xau-xa/2085226/chuong-120-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.