Kỳ Triều đã rời đi, anh giống như không đến thư phòng lấy hợp đồng.
Tầm mắt rơi xuống đồ ngọt cô thích nhưng không dám ăn cách đó không xa.
Nhớ đến câu nói trước khi người đàn ông rời đi cô không nhịn được mà nhếch môi lên nhưng cũng có chút bực bội, ý tứ của anh là sẽ cưới cô sao.
Phiền không chỉ có một mình cô mà Kỳ Triều ngồi lại trong xe một lần nữa cũng cau mày còn không có chải vuốt rõ ràng sự khác thường hôm nay, tiếng chuông điện thoại vang lên.
Nhìn tên báo trên điện thoại mày nhăn càng sâu, cách hai giây sau mới nhận: “Mẹ.”
“Cuối tuần Giang thị tụ hội, con đi cùng Giang Mân tham dự.” Tiếng nói không có sự phập phồng như là cộng sự.
Kỳ Triều liếm môi dưới, xúc cảm bên hông của cô gái lưu luyến xẹt qua ở đầu ngón tay: “Không đi.”
“Đừng nói lý do gì với mẹ, con cần phải tham dự.”
“Tự tiện đưa số điện thoại của con cho người phụ nữ kia chuyện này con còn chưa truy cứu.”
Một đầu kia hiển nhiên không nghe anh: “Hai nhà liên hôn đã được định, chỉ cần con vẫn là Tổng tài của Ức Phong, việc này con không trốn được.”
Cúp điện thoại nhìn chằm chằm màn hình màu đen, không trốn được cũng trốn không thoát, đây là tư tưởng được giáo huấn từ nhỏ, dần dà cũng cảm thấy nhân sinh vốn nên như vậy.
Phía sau còn có công ty, còn có Kỳ thị, sự nghiệp của hắn, tình yêu cũng không phải của chính mình, cái giới này tất cả mọi người đều lựa chọn thoả hiệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nho-dem-ngay/243215/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.