Thẩm Trác Ngọc bị kéo vào trong cửa hàng, cô có chút ngượng ngùng, tuổi đã lớn, còn cùng cô gái nhỏ đến mua thứ này.
"Có gì phải thẹn thùng chứ?" Trì Nhuế Thư thoải mái hào phóng chọn đồ bên trong, chỉ vào người bên cạnh nói: "Dì xem người ta cũng tới đây với thân thích, đều là nữ nhân, chọn hai bộ nội y có làm sao đâu?"
Thẩm Trác Ngọc nghĩ nghĩ, chính mình ngượng ngùng có vẻ càng ngượng ngùng hơn, nhìn Trì Nhuế Thư so tới so lui, có khi còn so trên người cô, thấp giọng nói: "Dì thử xem."
"Dì cũng đổi hai bộ đi." Trì Nhuế Thư nói: "Mấy cái kia của dì quá bảo thủ, đổi hai bộ đẹp mắt, nữ nhân nên đối tốt với mình một chút."
"Mặc ở bên trong đều là chính mình xem." Tai Thẩm Trác Ngọc đỏ bừng.
Trì Nhuế Thư lại nói: "Cho chú con xem."
Thẩm Trác Ngọc nghi hoặc mà ừ một tiếng.
Trì Nhuế Thư nói: "Chính là chồng của dì đó! Dì quên chồng mình luôn rồi sao?"
"A... đúng vậy... cũng không phải." Đúng là Thẩm Trác Ngọc quên mất, trong lúc nhất thời không biết nên trả lời thế nào, lắp bắp nhìn Trì Nhuế Thư.
"Mùa đông mặc quần áo dày một chút." Thẩm Trác Ngọc nói.
Đồ mà Trì Nhuế Thư chọn nhìn rất mỏng, chỉ là một mảnh vải hình tam giác, đồ bơi còn không lộ nhiều như vậy, bình thường cô sẽ không mặc.
"Mùa đông mặc một lớp bên trong một lớp bên ngoài, còn mặc dày như vậy, có thể thoải mái sao? Con cảm thấy rất ngột
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540635/chuong-125.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.