Đêm đó Thẩm Trác Ngọc cảm thấy rất khó chịu.
Cô rất khát, muốn uống nước, vừa mở môi đã bị người chiếm lấy, hô hấp khó chịu lại nóng bức.
Nếu lúc này Thẩm Trác Ngọc tỉnh táo mở mắt ra, cô sẽ phát hiện Trì Nhuế Thư lúc này đang một tay đỡ sô pha, vứt bỏ ngoan ngoãn ban ngày, cuồng nhiệt hôn môi cô, giống như du khách đói khát trên sa mạc, nhìn thấy nguồn nước liền liều mạng hút lấy.
Trì Nhuế Thư cắn môi cô, khi cô cử động, nàng lại ôm mặt cô tiếp tục hôn, muốn chiếm hữu cô từ khóe môi, cằm và cổ.
Chỉ là nàng rất mong chờ phản ứng của Thẩm Trác Ngọc khi tỉnh lại.
Trì Nhuế Thư biết mình không có đạo đức, cách làm biến thái, nhưng lại không có chút thẹn, nàng đã nhịn nhiều năm như vậy, mới có thể khắc chế bản thân không chiếm đoạt Thẩm Trác Ngọc, đây xem như là lý trí cuối cùng.
Nàng lấy khăn giấy lau miệng cho Thẩm Trác Ngọc, cởi áo khoác rồi vào phòng tắm lấy khăn lau mặt và cổ cô.
Mọi việc đều được làm vô cùng cẩn thận, cuối cùng nàng đỡ Thẩm Trác Ngọc lên giường, ôm cô, mất mà tìm lại, không đành lòng buông ra.
Đêm qua nàng nằm một mình trên giường nhìn trần nhà rồi lại nhìn vào tường, không ngừng nhắc nhở bản thân không được bốc đồng mà phải từ từ, những bài học nàng học được trong quá khứ đã đủ rồi, nàng không muốn lại chờ thêm bốn năm.
Trì Nhuế Thư ôm cô một hồi, sau đó nghiêng người hôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540634/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.