Mặc dù Thích Nhất Hoan không biết làm việc nhà, thường xuyên làm loạn nhà Khúc Thanh Trúc, nhưng Khúc Thanh Trúc cũng không nói đuổi nàng đi mà cứ để nàng ở lại.
Mối quan hệ giữa hai người được định ra như vậy, tính tình Khúc Thanh Trúc lãnh đạm, cũng không có ý định nói với ai rằng hai người đang yêu nhau, giống như hai người đang sống một cuộc sống bình đạm.
Nhưng tính tình của Thích Nhất Hoan lại vô cùng thích phóng đãng, có vài lần dụ dỗ Khúc Thanh Trúc đến quán bar của nàng, bước lên sân khấu, vỗ tay nói: “Để tôi giới thiệu với mọi người một chút, đây là lão bản nương của mọi người.”
Đèn CD truyền tới trên người Khúc Thanh Trúc, ánh sáng rực rỡ làm cô đau mắt, cô giơ tay chặn lại, phía dưới có tiếng reo hò, bởi vì Khúc Thanh Trúc trông quá đứng đắn nên họ liền nháo Thích Nhất Hoan.
"Thật sự là lão bản nương sao? Tôi thấy lão bản nương còn chưa có phản ứng gì, cũng không gật đầu nói đúng vậy, chị đơn phương định ra, chúng tôi không thể nhận."
Thích Nhất Hoan nâng nâng cằm, thật sự rất ngượng ngùng, nàng là lão bản, đôi khi cũng phải chừa mặt mũi một chút, ngay lúc nàng đang do dự không biết nên làm gì, Khúc Thanh Trúc trong tầm mắt nàng gật đầu.
Khúc Thanh Trúc nói: "Đúng vậy."
Toàn trường sôi trào, còn có người huýt sáo: "Thích lão bản, chị đây sắp bị vợ quản nghiêm rồi, sau này còn đến quán bar tìm mấy muội muội không?"
"Đừng nói bừa, tôi tìm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540626/chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.