Sau lời cầu hôn, Lục Kiều Vi và Văn Cẩn Ngôn chơi ở Anh vài ngày.
Phu nhân Jones dạy bọn họ cưỡi ngựa, hái hoa hồng để làm bánh, phu nhân Jones rất giỏi làm món tráng miệng, mỗi lần làm bà sẽ bày một sạp nhỏ, ngồi dưới giàn hoa sau chuồng ngựa để nhấm nháp.
Mỗi ngày thật thích ý, kỳ nghỉ bảy ngày trôi qua nhanh như nước chảy, đến lúc về nước, mọi người đều còn chưa chơi đủ, thở ngắn than dài.
Buổi tối tổ chức tiệc, vừa ăn bánh vừa ngắm trăng, ánh trăng rất đẹp, bầu trời đầy sao, gió thổi nhẹ nhàng, vô cùng dễ chịu.
Phu nhân Jones nói chuyện với Ba Mẹ Lục: "Ấn định khi nào làm hôn lễ? Năm nay hay năm sau?"
Đã cầu hôn, hẳn là phải bắt đầu chuẩn bị hôn lễ.
Mẹ Lục nói: “Tôi đã hỏi Vi Vi rồi, con bé nói cuối năm sẽ mở xưởng, hẳn là mùa xuân năm sau sẽ kết hôn, bà thấy thế nào?”
"Mùa xuân năm sau?" Phu nhân Jones nghĩ nghĩ, nói: "Khá tốt, xuân đến sẽ có rất nhiều tin tốt, mọi người đã nghĩ cử hành ở đâu chưa?"
Có rất nhiều nơi muốn đi, bao gồm Pháp, Anh, hoặc các điểm du lịch lớn trong nước, nếu cẩn thận nghĩ lại thì nơi nào cũng tốt, mấy gia trưởng nhìn Lục Kiều Vi và Văn Cẩn Ngôn, muốn hỏi ý kiến của hai người.
Lục Kiều Vi chưa đi nhiều nơi, chỉ đơn giản phát biểu ý kiến của mình: "Kết hôn ở bãi biển được không? Con thấy nhiều người nổi tiếng thích tổ chức hôn lễ ở bãi biển, cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540609/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.