Lục Kiều Vi và Túc Vĩnh Ỷ hẹn gặp ở một cửa hàng điểm tâm.
Khi Lục Kiều Vi đến đó, Túc Vĩnh Ỷ đã tới rồi, Túc Vĩnh Ỷ đang ngồi bên cửa sổ, điểm tâm ngọt cùng bánh kem nhỏ được đặt trên bàn, có vẻ như đã đợi rất lâu.
"Nhìn xem có muốn ăn gì không." Túc Vĩnh Ỷ hỏi.
Lục Kiều Vi vừa mới ăn cơm xong, cũng không đói nên gọi một cốc cà phê.
Túc Vĩnh Ỷ không vòng vo mà đi thẳng vào chủ đề, nói: “Lúc cô tham gia cuộc thi, Văn Cẩn Ngôn đã chú ý đến cô, nhưng hai người lại thi đấu trong khu vực của chính mình, sau đó giữa chừng cậu ấy rút lui khỏi cuộc thi, hai người liền không có cơ hội gặp nhau, nhưng cậu ấy đều đến xem mọi trận đấu của cô."
"Không phải chị ấy đi theo cô xem thi đấu, mà là xem tôi sao?" Lục Kiều Vi hỏi.
"Cậu ấy đi theo tôi xem thi cái gì?" Túc Vĩnh Ỷ mỉm cười, "Cậu ấy chính là muốn xem cô, chưa bao giờ bỏ lỡ trận đấu nào cho đến trận đấu cuối cùng, tôi nhớ lúc đó cô bị đám người kia nhắm vào."
Lục Kiều Vi gật đầu.
Đây chính là cơn ác mộng nàng không vứt dí được, khi đó mọi người đều không nhìn ra nàng đang bị nhắm tới, bọn họ chỉ nhục mạ nàng, chỉ trích nàng là bất tài.
Túc Vĩnh Ỷ nói: "Văn Cẩn Ngôn đã nhìn ra, cậu ấy muốn giúp cô, nhưng một học sinh cao trung không thể làm được gì, tư bản quá mạnh. Nói như thế, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540604/chuong-94.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.