Thích cái gì? Đó là thiết bị dành cho mẹ bỉm sữa, nàng không thể dùng được.
Lục Kiều Vi do dự mấy giây, Văn Cẩn Ngôn lại thở dài: "Xem ra dụng cụ lạnh không thể thỏa mãn em, cần phải giải quyết thủ công."
Cô đang nói nhảm gì vậy? Lục Kiều Vi điên cuồng hỗn độn, không biết nên nhìn cái gì, ngẩng đầu là môi đỏ mọng của Văn Cẩn Ngôn, cúi đầu xuống là dụng cụ hút cái gì đó.
"Tôi rất thỏa mãn, không cần gì cả."
"Hửm? Em tự làm sao?"
"Không có, ý tôi không phải vậy." Lục Kiều Vi nói: "Tôi không cần những thứ đó, cũng không cần thủ công, cô đừng có hiểu lầm được chứ? Tôi lại không có nhu cầu..."
Văn Cẩn Ngôn nhìn nàng, Lục Kiều Vi lại nói thêm: “Tôi chỉ xem phim thôi, lại không phải là muốn như vậy, chẳng lẽ xem phim nhìn thấy nhảy lầu cũng nhảy theo luôn sao? Buồn cười, cô có thể đứng đắn một chút được không!"
"Cũng có lý... bất quá, đây không phải là phim bình thường, chẳng phải hầu hết mọi người xem loại phim này đều là có nhu cầu sao?"
Lục Kiều Vi: "..."
Chết tiệt, lời Văn Cẩn Ngôn nói càng có lý.
Nếu không phải vì cảm giác tới thì ai thèm xem cái này?
Văn Cẩn Ngôn gõ ngón tay lên mặt bàn nói: “Chứng minh đi.”
Câu này nghe rất quen tai, nghĩ kỹ lại thấy hình như đó là câu nói của bà chủ nhà đùa giỡn người thuê nhà trong phim, khi người thuê nhà nói không khó chịu, chủ nhà yêu cầu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-nhan-da-quy-cung-tieu-thu-kim-cuong/3540537/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.