Chúng tôi quyết định không yêu nhau nữa.
Chợ hoa Hồ Thị Kỉ 1 giờ sáng. Những xe hàng đầu tiên trong ngày chở hoa tươi còn thơm lừng mùi nhựa cây vừa cắt, mùi đất vùn phố núi, mùi tươi rói của đời thảo mộc vừa bị bứng đi khỏi nơi nương náu đầu đời... Anh chở em đi ngang những hàng hoa còn ngái ngủ, hỏi bâng quơ: "Hôm nay sẽ là Cúc Mặt trời hay uất kim cương?".
Em im lặng. Như bao lần im lặng của mối quan hệ đang níu tay dùng dằng chưa nỡ buông nhưng cũng không còn đủ nhẫn nại để nắm giữ lâi dài. Rồi bỗng một tích tắc rất khẽ, em ngồi nhích lại gần anh trên yên xe, xóa tan cái khoảng cách thinh lặng chỏng chơ giữa hai đứa. Em vòng tay ôm anh từ sau, nói mơ màng nhưng từng chữ dứt khoát: "Em tìm hoa thược dược".
Thế là chúng tôi mua hoa thược dược. Những bông hoa như ngôi sao trăm cánh lan tỏa màu trắng hồng xen lẫn trên tay em. Từng cánh nhỏ li ti nép vào nhau như chẳng nỡ chia rời. Em ngồi sau ôm hoa trong lòng tay. Gió đêm thổi bay những lọn tóc lẫn cùng đôi cánh hoa rơi thi thoảng bay tao tác. Em bảo: "Thược dược còn có một tên khác nữa là hoa Tương Ly. Đẹp, mà nghe buồn quá anh!".
Thế là đến lượt anh im lặng. Em đã không còn ngồi sát lại gần như khi nãy. Đôi tay cũng ôm giữ bó hoa trong lòng, chứ chẳng còn vòng lấy ôm anh. Thở dài, tự thấy mình đã không còn đủ sức lực và cố gắng, anh hỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-may-cung-la-nguoi-dung/2462108/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.