Từ trước đến giờ tôi vẫn không thể hiểu nổi cái thứ tình yêu cao thượng theo kiểu "Hạnh phúc là buông tay để người mình yêu được tự do bên người họ thực sự thuộc về". Ủa, hạnh phúc gì kỳ khôi vậy? Người mình yêu mà không hạnh phúc bên mình thì nhắm còn ai có thể làm họ hạnh phúc hơn? Ngoại trừ mình ra thì họ đi yêu ai cũng là sai tét bét, sai từa lưa, sai hết thuốc chữa!
Hôm nọ, cậu em nhạc sĩ gửi demo bài hát mới, bảo "viết riêng tặng anh", trong đó có câu "Anh sẽ chọn về mình xót xa để em có người ta...". Tôi mới lắc đầu, không đâu, anh không phải kiểu người đủ thánh thiện thiên thần mà đóng vai cao thượng nhường nhịn cam chịu nọ kia. Tự tay dâng tình mình cho một yêu thương khác là chuyện ngu xuẩn nhất của con người.
Tôi đã luôn nghĩ, một cách ít kỷ, như vậy. Cho đến khi...
Mãi tới hôm nay, xem một 0him hoạt hình cho con nít thì thằng người lớn trong tôi mới tỉnh ngộ. Và nhận ra bản thân mới chính là người đã sai, khi khư khư buộc ràng hai chữ "tình yêu" với "sở hữu".
Phim The Good Dinosaur của Disney như một bàn tay xoa đầu nhẹ nhàng và hiền lạnh dạy cho trẻ nhỏ ban sơ, lẫn người lớn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-may-cung-la-nguoi-dung/2462106/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.