Trời đã về khuya, nhưng trong phòng sáng rỡ, khiến tấmkhăn voan che mặt càng lúc càng đỏ rực lên. Màu đỏ chói lọi như máu ấy khiếnmắt nhưng nhức, Mỹ Ly đành nhắm mắt lại.
Dẫu chỉ là trắc phúc tấn, nàng cũng được Tĩnh Hiên coitrọng, sính lễ, nghi trượng đều thuộc loại thượng hạng. Lão tổ tông cũng kiênquyết bắt nàng xuất gia từ hành cung, trọng đãi hết sức. Những chuyện này khôngkhiến nàng bất ngờ. Lão tổ tông cũng giống Thừa Nghị ca, sợ ngày sau này nàngbị coi thường. Còn Tĩnh Hiên, dẫu trắc phúc tấn lần này là người khác, y cũngsẵn sàng hao công tốn của như vậy thôi, bởi vì y là Khánh vương gia, làm gìcũng phải giữ thể diện.
Thừa Nghị ca... Mỹ Ly cảm thấy lo âu bồi hồi. Lúc nàngđem bản đồ Bát Bộ Bát Trận trả lại, hắn chỉ mỉm cười, bảo nàng cứ giữ lấy, saunày sẽ có lúc dùng đến, còn hắn thì đã không cần nó nữa. Nụ cười của hắn khiếnnàng cảm thấy mười phần bất an, chừng như hắn đã quyết tâm làm điều gì đó rồivậy.
Chưa kịp nghĩ sâu xa thêm, bà mối và bọn a hoàn bênngoài đã ríu rít như chim, nàng nghe thấy giọng lạnh lùng quen thuộc cất lên:“Thưởng”, tiếng nói cười của bọn người hầu càng rôm rả.
Biệt viện của Khánh vương phủ ở Thừa Đức xây dựng đãlâu năm, tuy được sơn phết mới tinh, nhưng khi đẩy cửa vẫn phát ra tiếng kẽokẹt khiến Mỹ Ly rùng mình.
Nàng siết chặt nắm đấm, lòng bàn tay ướt đẫm mồ hôi.
Tĩnh Hiên ngồi xuống bên cạnh nàng, bà mối theo vàođon đả chúc tụng mãi. Mỹ Ly từng đi đại náo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29235/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.