Thái giám nối nhau thành một hàng dài bưng những đồdùng cần thiết cho hôn lễ vào gian phòng nhỏ của Mỹ Ly. Hồng Linh bận bịu đếntoát mồ hôi, nơi nào còn trống cũng xếp đầy đồ đạc, thái giám vẫn liên tục ùnùn bưng thêm vào. Rất nhiều tiểu cung nữ đứng ngoài cổng viện xem náo nhiệt,đối hẳn với vẻ mỉa mai ngày trước, ai nấy đều hâm mộ than thở không thôi, cố ýlớn giọng chuyện trò để lấy lòng bọn người hầu của Mỹ Ly: “Khánh vương gia quả thựccoi trọng cách cách!”
Mỹ Ly dựa vào gối cao, nửa nằm nửa ngồi trên sập, lẳnglặng lật giở từng trang sách, chẳng để ý gì đến mọi việc bên ngoài, dường nhưkhông hề liên quan đến bầu không khí phấnkhởi hào hứng chung quanh. Những quyển tạp văn và truyện cười do Vĩnh Hách tặngđã xếp thành chồng cao, cùng làm bạn với nàng qua nhiều đêm không ngủ.
“Cách cách, Thừa Nghị bối lặc đến.” Hồng Linh vừa đưakhăn tay lau mồ hôi vừa chạy ùa vào, vẻ mặt đầy nghi ngờ, không thể nào tưởngđược Thừa Nghị bối lặc lại đích thân đến thăm cách cách nhà mình. Ngay lão tổtông, cũng chỉ vào dịp lễ tết mùa xuân hắn tới tiến cung vấn an mà thôi.
Mỹ Ly cũng rất bất ngờ, ngồi thẳng lên, sững sờ mộtlát rồi mới đứng dậy đón tiếp, bấy giờ Thừa Nghị đã chậm chậm bước vào rồi.
Hai bên im lặng nhìn nhau. Thừa Nghị nhíu mày, ánh mắtlạnh lùng lướt qua Hồng Linh đang ngẩn ngơ đứng đó. Sống lưng ớn lạnh, HồngLinh lập tức hiểu ý nhún mình cáo lui. Thừa Nghị bối lặc và Khánh vương gia rấtgiống nhau, mặt càng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-ly/29234/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.