–
Quán lẩu không xa nhưng đêm đông gió rét, lúc đến nơi thì Nhan Khởi vẫn cảm thấy tai mình cóng đơ ra rồi.
Chu Phóng vừa vào quán đã cởi áo phao, gấp vài lần rồi đặt lên ghế bên cạnh.
Nhân viên phục vụ mang thực đơn ra, Chu Phóng không thèm nhìn.
Nhan Khởi đẩy thực đơn về phía hắn, “Anh gọi món đi.”
“Khỏi,” Chu Phóng nói luôn, “Bốn đĩa thịt bò.”
“Thế thôi?” Nhan Khởi hỏi.
Chu Phóng im lặng.
Nhan Khởi nhận ra mình hiểu hơi sai về Chu Phóng, có lẽ là do trước đó anh toàn gặp hắn lúc đầu óc không mấy tỉnh táo, anh tưởng Chu Phóng là một anh chàng ngầu lòi hơi nóng tính, nhưng bây giờ xét lại thì hắn ngầu thật nhưng tính không nóng, bảo lạnh nhạt thì chính xác hơn.
Chu Phóng cực kỳ thờ ơ với những chuyện không liên quan đến mình, cứ như không cần cả quan hệ xã giao bình thường.
Nhan Khởi thấy ấm hơn rồi, anh cởi khoá áo phao và nghiêm túc nghiên cứu thực đơn, “Vậy gọi thêm một phần rau, một phần nấm, một phần tôm băm, một phần sách bò, một phần miến, một phần…”
Nhan Khởi gọi một mạch cả đống đồ ăn, chừng phục vụ đi rồi thì mỉm cười lịch sự với với Chu Phóng, “Anh không bảo mình thích ăn gì nên tôi gọi nhiều một chút.”
Chu Phóng tỏ vẻ ổn thôi, “Dù sao anh cũng là người trả tiền.”
Lẩu vừa bật là cả hai cho ngay đồ nhúng vào, thực ra Nhan Khởi vốn chẳng thân thiết gì với Chu Phóng, ngay cả tên cũng phải đến trưa nay mới được cho biết, nhưng anh chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/thuong-hieu/276150/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.